Khiếm thính Công_nghệ_thông_tin_tiếp_cận

Một cá nhân được xác định mất khả năng nghe khi mức độ nghe kém xác định ở mức 30 dB cho một tần số nhưng không phải lúc nào cũng được nhìn nhận như một dạng khuyết tật. Ví dụ như tật mất nhạy bén một tai ảnh hưởng đến khả năng định vị âm thanh, ảnh hưởng dây chuyền đến khả năng giao tiếp trong đám đông. Loại khuyết tật này thường được phát hiện khi xảy ra sự lúng túng về câu chữ trong cuộc hội thoại đơn thuần. Việc này ít nhiều gây cản trở cho những giao diện chỉ sử dụng giọng nói để vận hành, ví dụ như những hệ thống dịch vụ điện thoại tự động, bởi vì thỉnh thoảng cũng gặp nhiều khó khăn trong việc tăng âm lượng và lặp lại tin nhắn.

Nghe kém ở mức độ từ nhẹ đến trung bình có thể được hỗ trợ bằng dụng cụ hỗ trợ thính lực khuếch đại các âm thanh xung quanh. Thiết bị cầm tay với chức năng nhận dạng giọng nói và viết ra được đoạn văn bản có thể giảm thiểu những vấn đề có liên quan đến việc nắm được nội dung hội thoại. Loại nghe kém này rất thường gặp và thường trở nên tệ hơn khi tuổi tác ngày càng tăng.

Phương pháp hiện đại để đối phó với tật khiếm thính sâu là sử dụng trình xử lý thư điện tử hay từ ngữ trên mạng Internet. Thiết bị hỗ trợ viễn thông cho người khiếm thính TDD (the Telecommunication Device for the Deaf) được biết đến dưới tên máy điện báo đánh chữ (TTY) trong những năm 1960. Những thiết bị này bao gồm một bàn phím, bộ phận hiển thị và modem nối hai hay ba thiết bị tương tự sử dụng dây nối chuyên dụng hoặc linh kiện điện thoại đơn giản (POTS).